[Bài phát biểu tốt nghiệp kỳ quặc nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt: Diễn giả tốt nghiệp năm 2012 tại Đại học Pennsylvania là một lựa chọn không theo thông lệ đối với một trường Ivy League. Để gửi lời đến những sinh viên mới tốt nghiệp, những người khao khát sự nghiệp rực rỡ, họ đã chọn một người đàn ông chưa bao giờ nộp đơn xin việc trong suốt cuộc đời trưởng thành của mình. Một người đàn ông đã không làm việc để kiếm tiền trong gần một thập kỷ và sứ mệnh tự tuyên bố của anh ấy chỉ đơn giản là "mang lại nụ cười cho thế giới và sự tĩnh lặng cho trái tim tôi". Diễn giả không được biết đến này đã bắt đầu bài phát biểu của mình bằng một lời khuyên đáng kinh ngạc. Tiếp theo là bốn hiểu biết sâu sắc chính thu thập được từ cuộc hành hương đi bộ 1000 km đầy tính cấp tiến qua các ngôi làng của Ấn Độ. Khi anh ấy kết thúc bài phát biểu Ngày tốt nghiệp độc đáo của mình, cả biển sinh viên đội mũ và mặc áo choàng đã đứng dậy để đứng dậy hoan nghênh. Sau đây là toàn bộ nội dung bài phát biểu của Nipun Mehta. --Biên tập viên DailyGood]
Xin cảm ơn những người bạn đáng kính của tôi, Chủ tịch Amy Gutmann, Hiệu trưởng Vincent Price và Mục sư Charles Howard đã mời tôi chia sẻ một vài suy nghĩ về dịp vui này. Thật vinh dự và đặc ân khi được chúc mừng các bạn - lớp 2012 của UPenn.
Ngay lúc này, mỗi người trong số các bạn đang ngồi trên đường băng của cuộc đời, sẵn sàng cất cánh. Các bạn là một trong những sinh viên tốt nghiệp đại học tài năng, ưu tú và có động lực nhất thế giới – và các bạn chắc chắn đã sẵn sàng để bay. Vì vậy, những gì tôi sắp nói tiếp theo có thể nghe có vẻ hơi điên rồ. Tôi muốn thúc giục các bạn, không phải bay, mà là – đi bộ . Bốn năm trước, các bạn đã bước vào phòng thí nghiệm tuyệt vời này của nền giáo dục đại học. Hôm nay, ngẩng cao đầu, các bạn bước đi để nhận bằng tốt nghiệp. Ngày mai, các bạn sẽ bước vào một thế giới với vô vàn khả năng.
Nhưng đi bộ, trong thế giới tốc độ cao của chúng ta, thật không may là đã không còn được ưa chuộng nữa. Bản thân từ “người đi bộ” được dùng để mô tả một điều gì đó bình thường và phổ biến. Tuy nhiên, đi bộ có chủ đích có nguồn gốc sâu xa. Thanh niên thổ dân Úc đi bộ như một nghi lễ chuyển giao; các bộ lạc thổ dân châu Mỹ tiến hành các cuộc tìm kiếm tầm nhìn trong vùng hoang dã; ở châu Âu, trong nhiều thế kỷ, mọi người đã đi bộ trên Camino de Santiago, trải dài khắp Tây Ban Nha. Những người hành hương như vậy đặt một chân vững chắc trước chân kia, để hòa nhịp với nhịp điệu của vũ trụ và nhịp đập của trái tim họ.
Quay trở lại năm 2005, sáu tháng sau khi kết hôn, vợ tôi và tôi quyết định "tăng tốc" bản thân và đi bộ hành hương. Vào thời điểm đỉnh cao của những nỗ lực với ServiceSpace , chúng tôi tự hỏi liệu mình có khả năng gác lại thành công thế tục và tìm kiếm những chân lý cao cả hơn không. Bạn đã bao giờ nghĩ đến điều gì đó rồi biết rằng điều đó phải xảy ra chưa? Đó là một trong những điều như vậy. Vì vậy, chúng tôi đã bán hết những đồ đạc chính và mua một vé một chiều đến Ấn Độ. Kế hoạch của chúng tôi là đến tu viện của Mahatma Gandhi, vì ông luôn là nguồn cảm hứng cho chúng tôi, và sau đó đi bộ về phía Nam. Cả hai chúng tôi đều dành ra một đô la một ngày, chủ yếu cho những chi phí phát sinh -- điều đó có nghĩa là để tồn tại, chúng tôi phải hoàn toàn phụ thuộc vào lòng tốt của người lạ. Chúng tôi ăn bất cứ thức ăn nào được cung cấp và ngủ bất cứ nơi nào được cung cấp.
Bây giờ, tôi phải nói rằng, những ý tưởng như vậy đi kèm với một lời cảnh báo: đừng thử ở nhà, vì đối tác của bạn có thể không thực sự chào đón tuần trăng mật kiểu này. :-)
Đối với chúng tôi, chuyến đi này là một cuộc hành hương -- và mục tiêu của chúng tôi chỉ đơn giản là ở trong một không gian lớn hơn bản ngã của mình, và để lòng trắc ẩn đó dẫn dắt chúng tôi trong những hành động phục vụ không theo kịch bản trên đường đi. Bị tước bỏ hoàn toàn khỏi vùng an toàn và danh tính quen thuộc, liệu chúng tôi vẫn có thể "giữ được sự chân thực"? Đó là thách thức của chúng tôi.
Cuối cùng chúng tôi đã đi bộ 1000 km trong ba tháng. Trong thời gian đó, chúng tôi đã gặp phải những điều tốt nhất và tồi tệ nhất của bản chất con người -- không chỉ ở người khác, mà còn ở chính bản thân chúng tôi .
Ngay sau khi chúng tôi kết thúc chuyến hành hương, chú tôi đã tình cờ đặt ra câu hỏi trị giá hàng triệu đô la tại bàn ăn: "Vậy, Nipun, cháu đã học được gì từ chuyến đi này?" Tôi không biết phải bắt đầu từ đâu. Nhưng khá tự nhiên, một từ viết tắt -- WALK -- xuất hiện trong đầu tôi, bao gồm những bài học chính mà chúng tôi đã học được, và tiếp tục học lại, thậm chí cho đến tận ngày nay. Khi bạn bắt đầu giai đoạn tiếp theo của hành trình, tôi muốn chia sẻ những điều nhỏ nhặt đó với hy vọng rằng chúng cũng có thể soi sáng con đường của bạn theo một cách nào đó.
Chữ W trong WALK là viết tắt của Witness (Chứng kiến). Khi bạn đi bộ, bạn thực sự nhìn thấy nhiều hơn. Tầm nhìn của bạn gần như là 180 độ, so với 40 độ khi bạn đang di chuyển với tốc độ 62 dặm/giờ. Tốc độ cao hơn làm nhòe tầm nhìn ngoại vi của chúng ta, trong khi đi bộ thực sự mở rộng bức tranh của bạn và thay đổi đáng kể các đối tượng chú ý của bạn. Ví dụ, trong chuyến hành hương của mình, chúng ta sẽ nhận thấy bình minh mỗi ngày và cách mà, khi hoàng hôn, các loài chim tụ tập lại để tổ chức một bữa tiệc nhỏ của riêng chúng. Thay vì kết bạn trên Facebook trực tuyến, chúng ta thực sự kết bạn ngoài đời, thường là bên tách trà "chai" nóng. Cuộc sống xung quanh chúng ta trở nên sống động theo một cách mới.
Tốc độ đi bộ là tốc độ của cộng đồng. Trong khi tốc độ cao tạo điều kiện cho sự tách biệt, tốc độ chậm hơn mang lại cho chúng ta cơ hội để giao tiếp.
Khi chúng tôi đi qua vùng nông thôn Ấn Độ với tốc độ vài dặm một giờ, chúng tôi thấy rõ mình có thể học được bao nhiêu chỉ bằng cách chứng kiến cách sống của dân làng. Toàn bộ mô hình tinh thần của họ khác biệt -- sự gia tăng nhu cầu được thay thế bằng sự thỏa mãn cơ bản các nhu cầu của con người. Khi bạn không còn bận tâm đến việc đòi hỏi ngày càng nhiều thứ nữa; thì bạn chỉ cần lấy những gì được cho và cho những gì được lấy. Cuộc sống lại trở nên đơn giản. Một người nông dân đã giải thích với chúng tôi như thế này: "Bạn không thể làm cho mây mưa nhiều hơn, bạn không thể làm cho mặt trời chiếu sáng ít hơn. Chúng chỉ là những món quà của thiên nhiên -- hãy lấy hoặc bỏ nó đi."
Khi những thứ xung quanh bạn được coi là quà tặng, chúng không còn là phương tiện để đạt được mục đích nữa; chúng là phương tiện và mục đích. Và do đó, một người chăn bò sẽ chăm sóc đàn gia súc của mình với lòng trắc ẩn của một người cha, một phụ nữ làng sẽ đợi xe buýt bị trễ 3 giờ mà không hề tỏ ra tức giận, một đứa trẻ sẽ dành vô số giờ để ngắm nhìn những vì sao trong thiên hà và tìm kiếm vị trí của mình trong vũ trụ bao la.
Vì vậy, với các công cụ hiện đại ngày nay, đừng để mình phóng nhanh từ điểm A đến điểm B trên xa lộ cuộc sống; hãy thử đi bộ trên những con đường nhỏ của thế giới, nơi bạn sẽ chứng kiến mối liên hệ sâu sắc và không thể tách rời với mọi sinh vật sống.
Chữ A trong WALK là viết tắt của Accept (Chấp nhận). Khi đi theo cách này, bạn đặt mình vào lòng bàn tay của vũ trụ và đối mặt trực diện với thực tế của nó. Chúng tôi đi bộ vào thời điểm đỉnh điểm của mùa hè, trong nhiệt độ khắc nghiệt trên 120 độ. Đôi khi chúng tôi đói, kiệt sức và thậm chí là thất vọng. Cơ thể chúng tôi khao khát chỉ cần một ngụm nước thêm, thêm vài khoảnh khắc trong bóng râm hoặc chỉ cần một chút lòng tốt của con người. Nhiều lần chúng tôi nhận được chút gì đó thêm đó, và trái tim chúng tôi tràn ngập lòng biết ơn. Nhưng đôi khi chúng tôi đột ngột bị từ chối, và chúng tôi phải nuôi dưỡng khả năng chấp nhận những món quà ẩn giấu ngay cả trong những khoảnh khắc khó khăn nhất.
Tôi nhớ một ngày như vậy, khi chúng tôi đến một nhà nghỉ dọc theo một xa lộ cằn cỗi. Khi những chiếc xe tải hạng nặng phóng vút qua, chúng tôi nhìn thấy một biển báo, thông báo rằng khách được tiếp đón miễn phí. "Ồ, ngày may mắn của chúng ta", chúng tôi nghĩ trong niềm vui. Tôi háo hức bước vào trong. Người đàn ông sau quầy lễ tân nhìn lên và hỏi một cách gay gắt, "Các anh đến đây để tham quan ngôi đền à?" Một lời đồng ý đơn giản từ đôi môi của tôi sẽ ngay lập tức mang đến cho chúng tôi một bữa ăn đầy đủ và một phòng cho đêm đó. Nhưng đó không phải là sự thật. Vì vậy, thay vào đó, tôi nói, "Vâng, về mặt kỹ thuật, không thưa ông. Chúng tôi đang đi bộ hành hương để trở thành những người tốt hơn. Nhưng chúng tôi rất vui khi được đến thăm ngôi đền." Khá đột ngột, anh ta đáp lại: "Ừm, xin lỗi, chúng tôi không thể tiếp đón anh." Có điều gì đó trong sự kiêu ngạo ngắn gọn của anh ta đã kích hoạt một loạt cảm xúc tiêu cực. Tôi muốn đáp trả bằng một câu nói chế giễu và đóng sầm cửa khi ra ngoài. Thay vào đó, tôi kiềm chế cái tôi đang giận dữ của mình. Trong trạng thái kiệt sức về thể chất và tinh thần đó, tôi cảm thấy như mình đang thực hiện một nhiệm vụ vô cùng khó khăn - nhưng qua sự hỗn loạn bên trong, một giọng nói vang lên bên trong, bảo tôi hãy chấp nhận thực tế của khoảnh khắc này.
Có một sự biến đổi thầm lặng trong tôi. Tôi khiêm tốn buông bỏ sự phòng thủ của mình, chấp nhận số phận của mình ngày hôm đó, và quay đi mà không phàn nàn. Có lẽ người đàn ông sau quầy đã cảm nhận được sự thay đổi này ở tôi, vì lúc đó anh ta hét lên, "Vậy chính xác thì anh lại làm gì thế?" Sau khi tôi giải thích ngắn gọn, anh ta nói, "Nghe này, tôi không thể cho anh ăn hay tiếp đón anh, vì quy tắc là quy tắc. Nhưng có nhà vệ sinh ở phía sau. Anh có thể ngủ bên ngoài nhà vệ sinh nam và vợ anh có thể ngủ bên ngoài nhà vệ sinh nữ." Mặc dù anh ta tử tế, nhưng lời đề nghị của anh ta giống như muối xát vào vết thương của tôi. Chúng tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận.
Ngày hôm đó chúng tôi ăn chay và đêm đó, chúng tôi ngủ cạnh phòng vệ sinh. Một lời nói dối nhỏ có thể giúp chúng tôi được nâng hạng, nhưng điều đó không phải là cuộc hành hương. Khi tôi đi ngủ với bức tường ngăn cách tôi và vợ, tôi đã có một viễn cảnh tuyệt đẹp, không được mời gọi về một cặp đôi đang leo lên đỉnh núi từ hai phía khác nhau. Giữa chặng đường khó khăn này, khi người đàn ông đang cân nhắc từ bỏ, một con chim sẻ nhỏ bay ngang qua với lời khuyên này, "Đừng bỏ cuộc bây giờ, bạn ạ. Vợ bạn đang háo hức muốn thấy bạn lên đến đỉnh." Nó tiếp tục leo. Vài ngày sau, khi người vợ thấy mình đang trên bờ vực bỏ cuộc, con chim sẻ nhỏ xuất hiện với cùng một thông điệp. Từng bước một, tình yêu của họ đã duy trì cuộc hành trình của họ cho đến tận đỉnh núi. Được ân sủng kịp thời của viễn cảnh này ghé thăm, tôi đã rơi vài giọt nước mắt biết ơn -- và câu chuyện này đã trở thành một chuẩn mực không chỉ trong mối quan hệ của chúng tôi mà còn trong nhiều tình bạn cao quý khác.
Vì vậy, tôi khuyến khích bạn hãy nuôi dưỡng sự bình thản và chấp nhận mọi điều cuộc sống mang đến cho bạn -- khi bạn làm được như vậy, bạn sẽ được ban phước với sự hiểu biết sâu sắc về sự chuyển hóa bên trong mà bạn có thể giữ mãi mãi.
Chữ L trong WALK là viết tắt của Love (Tình yêu). Chúng ta càng học được nhiều từ thiên nhiên và xây dựng được một loại khả năng phục hồi bên trong trước những hoàn cảnh bên ngoài, chúng ta càng rơi vào trạng thái tự nhiên của mình -- đó là yêu thương. Trong mô hình thống trị của chúng ta, Hollywood đã ngấm ngầm chiếm đoạt từ này, nhưng tình yêu mà tôi đang nói đến ở đây là loại tình yêu chỉ biết một điều -- cho đi mà không ràng buộc. Hoàn toàn. Vô tư.
Hầu hết chúng ta đều tin rằng để cho đi, trước tiên chúng ta cần phải có thứ gì đó để cho đi. Vấn đề với điều đó là, khi chúng ta kiểm kê những gì mình có, chúng ta hầu như luôn mắc lỗi kế toán. Oscar Wilde đã từng nói đùa rằng, “Ngày nay, mọi người biết giá của mọi thứ, nhưng không biết giá trị của bất kỳ thứ gì”. Chúng ta đã quên cách đánh giá mọi thứ mà không cần giá. Do đó, khi chúng ta có được những món quà dồi dào nhất của mình -- như sự chú ý, sự thấu hiểu, lòng trắc ẩn -- chúng ta nhầm lẫn giá trị của chúng vì chúng, ừm, vô giá.
Trong chuyến hành hương đi bộ của mình, chúng tôi nhận thấy rằng những người có ít nhất lại là những người sẵn sàng nhất để tôn vinh những điều vô giá. Ở các thành phố, những người chúng tôi gặp bắt đầu bằng sự cảnh giác không nói nên lời: "Tại sao anh lại làm thế này? Anh muốn gì ở tôi?" Ngược lại, ở vùng nông thôn , dân làng hầu như luôn gặp chúng tôi với sự tò mò cởi mở và lao thẳng vào: "Này bạn, trông bạn không giống người địa phương. Câu chuyện của bạn là gì?"
Ở làng quê, giá trị của bạn không được đánh giá bằng danh thiếp, mạng lưới chuyên môn hay mức lương của bạn. Sự giản dị bẩm sinh đó cho phép họ yêu cuộc sống và trân trọng mọi mối quan hệ của nó.
Những người dân làng cực kỳ nghèo, thậm chí không đủ tiền mua thức ăn cho chính mình, thường phải mượn thức ăn của hàng xóm để cho chúng tôi ăn. Khi chúng tôi cố từ chối, họ chỉ giải thích đơn giản: "Với chúng tôi, khách là Chúa. Đây là lễ vật của chúng tôi dâng lên đấng thiêng liêng trong bạn, kết nối chúng tôi với nhau". Giờ thì, làm sao có thể từ chối điều đó? Những người bán hàng rong thường tặng chúng tôi rau; trong một khoảnh khắc rất cảm động, một người bán trái cây cụt tay đã từng khăng khăng đòi tặng chúng tôi một lát dưa hấu. Mọi người, bất kể bao nhiêu tuổi, đều rất vui mừng khi chỉ đường cho chúng tôi, ngay cả khi họ không hoàn toàn chắc chắn về điều đó. :) Và tôi vẫn nhớ người phụ nữ đã hào phóng cho chúng tôi nước khi chúng tôi cực kỳ khát -- chỉ để sau đó phát hiện ra rằng bà đã phải đi bộ 10 km lúc 4 giờ sáng để lấy được một xô nước. Những người này biết cách cho đi, không phải vì họ có nhiều, mà vì họ biết cách yêu cuộc sống. Họ không cần bất kỳ sự tín nhiệm hay đảm bảo nào rằng bạn sẽ quay lại để trả ơn họ. Thay vào đó, họ chỉ tin tưởng vào vòng tròn cho đi.
Khi bạn sống theo cách này, bạn sẽ nhận ra rằng sự hào phóng thực sự không bắt đầu khi bạn có thứ gì đó để cho đi, mà là khi không có gì trong bạn đang cố gắng lấy đi. Vì vậy, tôi hy vọng rằng bạn sẽ biến mọi khoảnh khắc quý giá của mình thành biểu hiện của tình yêu cuộc sống.
Và cuối cùng, chữ K trong WALK là viết tắt của Know Thyself (Hiểu biết chính mình).
Các nhà hiền triết từ lâu đã cho chúng ta biết rằng khi chúng ta phục vụ người khác vô điều kiện, chúng ta chuyển từ cái tôi sang cái chúng ta và kết nối sâu sắc hơn với người khác. Ma trận kết nối đó cho phép có được chất lượng tĩnh lặng sâu sắc về mặt tinh thần. Giống như một mặt hồ tĩnh lặng không bị sóng hay gợn sóng làm xáo trộn, khi đó chúng ta có thể nhìn rõ mình là ai và làm thế nào để sống hòa hợp sâu sắc với môi trường xung quanh.
Khi một chân bước đi, chân kia nghỉ ngơi. Làm và tồn tại phải cân bằng.
Tâm trí lý trí của chúng ta muốn đảm bảo sự tiến bộ một cách đúng đắn, nhưng tâm trí trực giác của chúng ta cũng cần không gian cho những điều mới nổi, chưa biết và không được lên kế hoạch xuất hiện. Việc thực hiện chắc chắn là quan trọng, nhưng khi chúng ta không nhận thức được hệ sinh thái bên trong của mình, chúng ta quá tập trung vào các kế hoạch và hành động của mình đến nỗi chúng ta không nhận thấy sự tích tụ của cặn bã tinh thần. Theo thời gian, tiếng ồn bên trong vô thức đó bắt đầu làm ô nhiễm động lực, đạo đức và tinh thần của chúng ta. Và vì vậy, điều quan trọng là phải làm cho tâm trí tĩnh lặng. Sau cùng, một giai điệu chỉ có thể được tạo ra với sự im lặng giữa các nốt nhạc.
Khi chúng tôi bước đi -- chứng kiến, chấp nhận, yêu thương -- tầm nhìn của chúng tôi về thế giới thực sự trở nên rõ ràng hơn. Sự rõ ràng đó, thật nghịch lý, đã làm mờ đi những sự phân biệt trước đây của chúng tôi giữa tôi và chúng ta, sự chuyển đổi bên trong so với tác động bên ngoài, và sự ích kỷ so với sự vị tha. Chúng gắn kết chặt chẽ với nhau. Khi một người nông dân nghèo tặng tôi một quả cà chua như một món quà chia tay, với những giọt nước mắt lăn dài trên mắt, tôi đang nhận hay đang cho? Khi ngồi hàng giờ trong sự thiền định im lặng, lợi ích đó chỉ thuộc về tôi hay nó sẽ lan tỏa ra thế giới? Khi tôi nhấc đống cỏ khô khỏi đầu một ông già và mang nó đi một km, tôi đang phục vụ ông ấy hay đang phục vụ chính mình?
Nghĩa là, đừng chỉ trải qua cuộc sống -- hãy trưởng thành qua cuộc sống. Bạn sẽ dễ dàng và bị cám dỗ khi đưa ra những câu trả lời phản xạ -- nhưng thay vào đó, hãy cố gắng thừa nhận sự bí ẩn và chào đón những câu hỏi phong phú ... những câu hỏi thúc đẩy bạn hiểu rõ hơn về thế giới này và vị trí của bạn trong đó.
Đó là ĐI BỘ. Và hôm nay, tại cột mốc quan trọng này của cuộc đời, bạn đã bước vào bằng cách đi bộ và bạn sẽ bước ra bằng cách đi bộ. Khi bạn bước vào một thế giới ngày càng hướng đến việc vượt qua tốc độ của suy nghĩ, tôi hy vọng mỗi bạn sẽ nhớ đến tầm quan trọng của việc đi du lịch với tốc độ của sự chu đáo. Tôi hy vọng rằng bạn sẽ dành thời gian để chứng kiến những mối liên kết tuyệt vời của chúng ta. Rằng bạn sẽ chấp nhận những món quà tuyệt đẹp của cuộc sống ngay cả khi chúng không đẹp đẽ, rằng bạn sẽ thực hành yêu thương một cách vô tư và phấn đấu để biết được bản chất sâu sắc nhất của mình.
Tôi muốn kết thúc bằng một câu chuyện về ông cố của tôi. Ông là một người đàn ông không giàu có nhưng vẫn cố gắng cống hiến từng ngày trong cuộc đời mình. Mỗi buổi sáng, ông có một nghi lễ là đi dạo -- và khi đi, ông cần mẫn cho những đàn kiến dọc đường đi của mình những nhúm bột mì nhỏ. Đó là một hành động hào phóng nhỏ bé đến mức có vẻ hoàn toàn không đáng kể, trong bối cảnh vĩ đại của vũ trụ. Điều đó quan trọng như thế nào? Quan trọng là nó đã thay đổi ông từ bên trong. Và lòng tốt của ông cố tôi đã định hình nên thế giới quan của ông bà tôi, những người sau đó lại ảnh hưởng đến thế hệ con cháu của họ -- cha mẹ tôi. Ngày nay, những đàn kiến và đàn kiến đó đã không còn nữa, nhưng tinh thần của ông cố tôi vẫn luôn in sâu trong mọi hành động của tôi và những gợn sóng tương lai của chúng. Chính những hành động nhỏ bé, thường vô hình này, của sự chuyển đổi bên trong đã định hình nên bản chất của chúng ta và uốn cong vòng cung vận mệnh chung của chúng ta.
Trên con đường bạn đi, hôm nay và mãi mãi, tôi cầu chúc bạn có đôi mắt để nhìn thấy những đàn kiến và có trái tim để nuôi chúng bằng niềm vui.
Chúc bạn được ban phước. Thay đổi bản thân -- thay đổi thế giới.
COMMUNITY REFLECTIONS
SHARE YOUR REFLECTION
100 PAST RESPONSES
Thank you for sharing this. May God bless you both.
Wow, amazing, simply amazing talk...you just kept me glued to this narrative as though I was hearing you live, Nipun. Your name is befitting you. It is always about how you can decipher a thought in simple yet effective way so that the recipient of the thought could not only grasp but also transmit it forward. You did that to me. I will never forget the expansion and meaning of the acronym W-A-L-K and would always get reminded whenever I walk. Wishing you all the best in your WALK of life. God bless.
Beautiful article, it was worth reading
Amazing article... When one foot walks, the other rests.I`ll take this forever!
Amazing story. Reminds me of Nanak ji. Sat naam wage guru. We need crazy people like you in this world to make it better, loving and acceptable.
This was a true gift today. An affirmation of thoughts I was pondering just this morning. On my way into work (driving, sadly rather than walking - but at a leisurely pace through a parkway, foregoing the freeway) I was thinking about walking and those that walk for a purpose such as Nipun and his wife, although at the time I was thinking of another walker's story I had just read. I thought of all the books I've read about others' pilgrimages and how my little hikes reveal to me in small ways what others learn on their longer journeys. It came to my mind that if I had the opportunity and time to walk one of these long walks, the Camino, the APT, the PCT, and IAT, I wouldn't be doing it to write a book or to change the world, but I could expect it to change my world vision. If we change our vision, such as Nipun requests, we do change the world, though, don't we?
Amazing speech nipun. It has been amazing knowing about you. It is really shaking selfish and insecure person in me and temping me to start giving - in whatever small way until it becomes a habit. Thanks for showing new way of living.
This is the most insightful and inspirational speech about the adventure of their pilgrimage in India and the lessons learned during this journey. Thank you very much for sharing with all of us.
I will always remember these four key words - Witness, Accept, Love and Know thyself. These four words are like mantra to me to remember and practice all through our day to remind myself about Nipun's insights.
Thank you.
very inspiring and thought provoking article, feel pleaure to read this .:)
Truly inspirational. However, temper your kindness with pragmatism. Feeding wheat flour to ants may be an act of micro kindness but don't try that with snakes. When bit by a cobra, most you can do is to follow the 'A' in the WALK model before turning blue.
Thanks to Nepun Mehta for enlivining each of our life's and sharing your thought with us..........it has greatly moved me and changed my life.....
i was lead here again by the new grad speech .. one of my favorite reads ever still HUGS
I feel myself blessed to read this beautiful article. Though i have read it a lot of times, each time i read it , i learn something new. Thank You :) Its one of the most amazing blogs i have read.
Thanks a lot for sharing.:)
Awe-inspiring and awesome article!!!
Thank you I will carry these thoughts on my daily walks
Nothing new in this article or speech. Its like remaking the older version of a film BUDHA back. Its becoming a fashion for the so called elite saying, " I'm also experienced the suffers". The speaker doesn't know what the real life means so its make him some difference. In B.C Gowtham Budha changed himself from a 4(WALK) incidents.
Modern education system doesn't teach for the mind growing process its only teaching for the industrial market driven process.
Nipun, Both of you are doing greatest job and very few people are devotee like both of you. Both of you have started your journey of SEVA at very young age. Thank you very much for explaining very true meaning of WALK. May God bless you for your long journey for betterment of the people around the globe.
Very productive
Day after day I become more and more certain that there is already enough wisdom out there to make us live a fulfilled and immensely happy life! :) It always boils down to the same: Be mindful, be grateful... Truly BE! And then, when you have yourself sorted out completelly, you realise that it is not about you anymore.
If you analyse the article, or any other inspiring one, you will find that all the takeaway points
can be pretty much fitted in 3-4 categories on the sorts of "mindfulness" "gratitude (take everything as a gift)" etc.). There are lots written about this (From philosophy (I am quite stoic myself :P), to modern works like the book "Flow"... Endless quotes and frameworks (Benjamin Franklin's 13 virtues) etc.) Anyway, my point? We have the information! Please let's DO something about all this! There is NO justification for any of us not being fulfilled and happy. :) Let me leave you with a powerful quote on a new comment to illustrate gratitude. Don't be scared about the religious feeling it has... ignore that if you please... just take the main point, the one of gratitude:
Heaven is available to the Muslim and Jew, even to Catholic… heaven is even available to atheist… but often the atheist does not find heaven because the atheist is full of conflict, full of
pushing away. Religions are important… religions are beliefs systems that get people to faith, but faith, faith is trust in life... trust in that anything life brings you is a gift... even when it seems like it is a pile of crap. If you can trust that everything life brings you is a gift, even when it seems as though is darkness and adversity, then you will trust that even death is a gift, because after all... what does life bring everybody eventually but death... and if you can trust that even death is a gift... then surely... you will go to heaven. If you can trust that everything life brings you is a gift... if you can really chose to have faith... then you remove your heart from anxiety, from stress, form conflict... and you replace it with peace, creativity and acceptance... then you have found heaven on earth. (Brother David Steindl Rast )
Compare with a quote from your article "When the things around you are seen as gifts, they are no longer a means to an end; they are the means and the end"
Similar right? We have it sorted! Let’s do something about it!
Antonio
[Hide Full Comment]@antoniogbo
still Re-reading. Kudos Nipun for enlivening others.
GREAT........INSPIRING........ my husband introduced this to me and what....enjoyed getting shaken up.....very thought provoking.
Respected Sir,
I wish I could walk like Budhaa,Shankaracharya, SRI Gandhiji, SWAMI Vivekanandji , ACHARYA Tulsidasji or like you with an empty hand.
A courageous advanture for a person like uou.
WITH REGARDS-gdshah
Some people are brave ~ courageous ~ blissful. Nipun is among those and they pull others and show the way that generosity is possible and not linked to the wealth you own.
Really blessed after reading it and wish many will get blessed and not just inspired.
Thanks ...Gopal
This highlights the depth of simplicity. We have things so backwards.
This has been in my mind for over a month and finally I blogged on it. http://everydaygeeta.blogsp....
Thoughtful and inspiring are the words that come to mind. Thank You.
I loved this piece very true especially when he says
make it a point, instead, to acknowledge mystery and welcome rich questions ... questions that nudge you towards a greater understanding of this world and your place in it.
many of us do not know our place in this universe feeling that we are minute hence dont care less
brilliant and thoughtprovoking even at my seventies. This is what our ancestors did walking from Kanyakumari to badrinath in the himalayas and had this ennobling experience
narasimhan
Very beautiful speech that reminded me to take life easy and embrace it. I received clarity on my confusion regarding, "Accepting what is given vs Need to grow" Thank you for that. My eyes welled up in tears for the act of giving water by the lady who walked for 10 KMs to fetch water. The importance of silence was beautifully expressed in the line: "A melody, after all, can onle created with the silence in between the notes.
Am blessed to know you, Nipun, and call you a friend. Many bows...Marsha
Such profound advice can only come from a heart and mind of one who has experienced the richness of life way beyond the rat race and aggressiveness found in this materialistic world! I hope the Class of 2012 of UPENN are indeed moved to follow it!!
It is simple yet soo deep! Thank you for motivationg the future generations!
Truly inspiring. A fantastic piece, every single word coming out of deep experiences.
It tells us again the the real India lives in our villages. It reminds all of us that we can be happy by simply loving, giving, being kind, accepting life as it unfolds, and always look within.
The best line was perhaps, do not go through life, grow through life.
Hats off to Nipun and his wife.
We pray to our beloved AMMA to shower Her blessings to both of them, and pray for all success in all their endeavours.
It is absolutely beautiful, had tears of 'love' in my eyes-----
Veena Kapoor
Truly inspiring..
thanks i wont fly i will walk
Amazing article!!an eye opener to most of us who have have not realised the art of submitting,giving,receiving,unconditionally.
Just a couple of questions (without malice)...did Mr Mehta wing his way back to the safety and comfort of the US after his walk? Second, he has not written his wife's name or how she reacted to the walk. (or, are we supposed to know her only as his wife, and nothing else)?
very inspiring indeed . an eye opener for me . thanks for sharing your thoughts & experiences
Excellent work Nipun,
It proves your name............one who is Nipun in enjoying life. May God bless you to inspire people.
( Nipun can be translated as Kushal............but not very exact)
One word sums it up - Brilliant. You are a true change agent Nipun and the world desperately needs people like you to bring about spiritual transformation and peace. What a touching and inspiring experience and so beautifully articulated. I sincerely hope and pray that our politicians draw a leaf from your chapter.(wishful thinking perhaps but nonetheless)... Kudos and a big thank you for this wonderful article...
This is so enlightening
Nipun what an amazing and an inspiring message to the young generation,it has deeply touched me.
As a speech, it is touching ! However is it suitable to the audience- I would say- NO.
The young graduates who has spent their hard earned saving to be graduate - and we are teaching them not to be ambitious but be contented , not aggressive but considerate, not game changer but game player- this sounds alright after you have lived life, understood and experienced its invincibility-but not to the young graduate whom we need to encourage to go and conquer the world...
While I salute Nipuns' selflessness, his sagely advice, I strongly disagree to his teaching these to the young guys and sucking out their enthusiasm for the life yet to start.
Truly inspiring. Realised what enormous wealth I have -my mind and the ability to walk. It is absolutely fantastic that a person can have such a clear thinking while delivering a speech! Blessed are those who had the opportunity to hear / read these wonderful thoughts.
CK Chandrasekharan
What a beautiful speech! My friend Asheesh shared this with me, and I am so glad I read it. Truly an inspiration for me in my life. I recently had the honor of delivering the student keynote speech at my own MBA graduation from the Penn State Smeal College of Business, and it was centered on a story of walking as well. (If you are interested, here is the link: http://slidesha.re/KQzLRl)
You have shown the wisdom and beauty of accepting the only pace that you can take for a journey that cannot be run. Thank you!
Feed the ants. Don't just go thru life, Grow thru life. W.A.L.K. Thank you for sharing this meditation.
Amazing.....its most important to be "grounded"......bravo !
It is highly motivating. This made to ponder the inner and come out with peaceful state of mind.
Ajayakumar.P
Wow, I like the way speaker's experience is brought out. An encouraging speech!!!
wonderful!
There is much to be learned by merely breathing into the Spirit we all have within our hearts and asking to be lead. Of ourselves we can accomplish nothing. But, letting go of past and future and following that inner voice's words, directions, and feelings will lead you to insights that our hard to believe. Try it. Breath deeply within the heart and say: Of myself I can do nothing. Please guide me, give me your words, thoughts and feelings. Then without trying of thinking, just listen and follow the guidance. It seems to be leading you nowhere but trust and you will find what seems impossible.
That was an amazing speech Nipun! I always love hearing tidbits about your pilgrimmage and the wisdom in your words helps me to remember that I need to stop and enjoy my surroundings. Hope you and the wife are doing well :)
I agree that this is a fantastic article, would love to have been there to hear it in person.
I think everyone can be guilty sometimes of not taking time out to appreciate the wonderful things that fill our world, and more often or not the most simplest of things.
If we all change the way we treat ourselves and the world, eventually every person on this planet would become the happy and content person they seek to be.
Very ennobling speech. One is reminded of the Venerable Sage of Kanchi (Paramacharya) who followed the illustrious path of Adi Sankara in a walkng pilgrimage across India. He too wished to witness the nobility of the people of our countryside, who have so much to teach us. He in turn also blessed them with his compassion to help them face the harsh realities of life.
Very inspiring... Very Touching..
It is very inspiring and thought provoking.....You are truly blessed to experience thing that you only read in books. Your stupendous desire to experience the greatness of simple things in life this way is truly amazing.
That was really amazing talk. Took me a while to read it line by line but really mind blowing and inspiring.
Another comment disappeared before I replied. Well, I can't say what hurt the feelings of the Asian Culture is true or directed to them. It was meant for a short time punishments to the woman, thief and money launderer in a swift way as words and sentences would tell authorities---what?
Second reason, was to return the money to the needy beneficiaries or to the careless donors.
That is why I sympathize for looking someone who demonize a certain community who had no stakes with me. I was fool for that.
Hats off to you, Mr. Mehta! The article is simply Awesome! Thanks so much for sharing.
Beautiful. Mt Gandhi discovered. True india is found. Wish our Political leaders in India read and learn to WALK.
Thank you too.
This has come at an intersection in my life, today is the beginning of a new walk for me. Thank you
That was so beautiful. In this world when goodness is viewed sceptically ( read secret agenda), this was an endorsement on being human.
Heartwarming!! Thank you for sharing the joy and spreading the message.
W-A-L-K= witness always, like a kid
Let us walk and even own it...just need how-easiest way of making it heaven.
Fantastic article , written with utmost sincerity and honesty; two items which are becoming rarer and rarer every day in the rat race for materialistic progress and so called achievements!! An open look in to the broader throbbing world and trying to live in it with true participation can make us all Walk Taller literally and make this earth itself a heaven. Humility, compassion, optimism and belief in self and utmost modesty ; all these shine like gems in this article. I am made aware now, that I lack these and I bow my head and thank you immensely for firing my imagination with this spark to help me become a humble human being with a better heart and to lead a purposeful life. Thanks once again
Very inspiring article. Next time i take my morning walk i will remember what walk means.
I am delighted to have read the passage on W-A-L-K. I am deeply touched
Humbling !!!
Thank you too. truth is only thing I can offer...name a topic you would like.
Thank you for sharing......the world's desperate for the truth!
AMAZING !! INSPIRATIONAL !! SIMPLY GREAT !!
Well, projects are as many as stars. If people looking innocent don't appreciate then there they are. Because the work is about compassion and grounded is nature
Truly humbling and intensely inspirational!
You have epitomized the essence of our ethos and underpinned the importance of staying sanely and steadily grounded.
Thank you for shared wisdom
Thank you for sharing your story, experience and learning.
wish i had heard this talk when i graduated!! in deep gratitude for this talk...
Awesome
,it sums up what it is to be a loving christen.It is simply Christ's teachings no matter what your faith is. this should always be a reminder what life is meant to be,should we at times forget.
I walked many times and enjoyed travels but mine were planned unlike the couple.
I remember visiting my brother who is legsless and back the bus punctured one of its legs. I and two others went into the forest to see what it hosts. We came back to only find the bus left us. We walked about 4 hours in Masaai highlands and unlike other other communities, Masaai have a strict culture. We needed water badly and it already got dark. Only costume and leaves on my head and thighs, I got close to where they were celebrating on firewoods. Their leader who held a flame on his hand was impressed and I called my friends who were nearby. We were given water and milk. I don't costumes but my need of water forced me. So I learned cultures are very different where ties on some cultures are disguised. I also learned if one lives in slums he should look a slumdog like I am now. I can tomorrow be an urban dog. My experience on different cultures strengthened my ability of Human Engineering.
Though I believe I mastered Africans' way of life, I tried to see how westerners can be comforted. Some town tourists didn't return greetings as as they kept distance looking wary, so I thought I was discomforting them. I still feel that it would be great to meet one and impress. And Change is worked out. One student I once influenced his education promised me something very great 2days ago. So, I can tell priceless tags are sometimes greater than priced items. Though my facial outwards are not very interesting for first time am really honest. When I saw most people corrupted, crimed, harmful and non-punished I thought resorting and later re-correcting. Resorting for important celestial and earth change should not damage my name to open websites, social pages, create awareness against terrorism and improve social understandings which will lead religion and culture tolerance among all. Best known to adults or wise people am not doing all these things to clean my name from previous cases or because of way out of poverty. I may have made some statements telling people "here is the cash key" I may say that because of many reasons for:
1. Some people get motivations only when money involves.
2.Some people only respect when money is talked.
3.People's attentions can be gained
4.people will be productive and supportive.
Well, for me and my NGO which is the core of the changes need funds as the only way of achieving simplest change to set off. Imagine pals, I am to build a website from my store and countless people spread rumors against me saying I am an agent of Non-muslims where these accusations alone can be not only deadly but also assassinations. Still even didn't receive a penny and fewer people who would back me in case are to disbelieve me. You can then see how brave I am to disregard them and move forward. I need backings and change is here sirs and madams. This is Noor saying some truth out to wise men and women.
Very inspiring speech, with a great vision , the facts were simple yet thought provoking,
Hope to meet this lovely couple sometime in my life
Chandra Natarajan
Thanks
what a gift to the graduates! Bless you both.
Thank you. It is beautiful.
I've not read something as amazing as this in a long long time...u've deeply touched my heart & my sensibilities & given me new eyes with which to see the world....i salute u for having the courage to do what u wanted to & not give in to the monotony & average-ness of this materialistic world which frowns on everything new...but ur convictions have given me new hope that life can be lead from the heart....thankx again
Nipun. It is with the humble-est spirit, to thank you for your joy in sharing all that binds us together. Peace.
Dear Nipun
Thanks for sharing
Thank you Nipun, for continuing to be an inspiration, for truly making a difference in the world one step at a time, one being at a time, and in the ripples who knows how many are touched. My heart is full with gratitude at knowing you and Guri -
"It is precisely these small, often invisible, acts of inner transformation that mold the stuff of our being, and bend the arc of our shared destiny." What a beautiful commencement address. Thank you :)
thank you my friend. i'm glad to be at "one".
Thank you for sharing, inspiring and being the change. :) beautiful and touching to the soul.
Absolutely marvellous!Sets you thinking and change direction.
Deeply moving!
Very beautiful. Namaste--Peace, Love, Connection to All.
Nippun, thank you so much for posting this and sharing your journey. The Daily Good keeps me grounded, like a kite with a steady hand guiding it through the air.
Blessings, Nipun.
In 1970-71 my husband and I took a trip from Spain to India. Although we did not walk we travelled slowly getting to know the people and we were regularly invited and treated well by almost everyone. The experience changed my entire world view as I saw how some people could uncomplainingly make something out of nothing; in contrast to the attitudes of my fellow countrymen (US).
Wow.. It takes lot of courage to WALK, but the love that has filled in you couple is so true and pure.
I wish Both of you keep growing with your years together.
Thank You for being so true and kind...)
Every word is so grounded and so beautiful.